Hướng dẫn Viết bài làm văn số 6 Ngữ văn 11

Nội dung bài Hướng dẫn Viết bài làm văn số 6 Ngữ văn 11 bao gồm đầy đủ bài soạn, tóm tắt, miêu tả, phân tích, cảm nhận, thuyết minh, nghị luận,… đầy đủ các bài văn lớp 11 hay nhất, giúp các em học tốt môn Ngữ văn và ôn thi THPT Quốc gia.


I – HƯỚNG DẪN CHUNG


II – GỢI Ý MỘT SỐ ĐỀ BÀI

1. Anh (chị) hãy trình bày suy nghĩ của mình về “bệnh vô cảm” trong xã hội hiện nay.

2. Anh (chị) hãy trình bày suy nghĩ của mình về “bệnh thành tích” – một “căn bệnh” gây tác hại không nhỏ đối với sự phát triển của xã hội ta hiện nay.

3. Hãy phân tích tác hại của thái độ thiếu trung thực trong thi cử. Theo anh (chị), làm thế nào để khắc phục được thái độ đó?

4. Hãy viết bài tham gia cuộc vận động tìm giải pháp đảm bảo an toàn giao thông.

5. Theo anh (chị), làm thế nào để môi trường sống của chúng ta ngày càng xanh, sạch, đẹp?


III – GỢI Ý CÁCH LÀM BÀI


IV – BÀI NGHỊ LUẬN XÃ HỘI THAM KHẢO

1. Anh (chị) hãy trình bày suy nghĩ của mình về “bệnh vô cảm” trong xã hội hiện nay

Dài bài:

Mở bài: Giới thiệu về “bệnh vô cảm” trong xã hội hiện nay.

Thân bài:

– Giải thích: “bệnh vô cảm” là căn bệnh thờ ơ, bàng quan trước niềm vui nỗi buồn của người khác, trước cái xấu cái đẹp trong đời sống và đôi khi với chính mình.

– Bàn luận:

+ Khẳng định “bệnh vô cảm” là căn bệnh đáng sợ và gây tác hại to lớn.

+ Tác hại của “bệnh vô cảm”:

• Khiến tâm hồn con người trở nên nhạt nhẽo, đơn điệu, thiếu ý nghĩa.

• Mối quan hệ giữa người với người trở nên yếu ớt, lạnh lẽo, tàn nhẫn, xa lạ.

• Hình thành lối sống ích kỉ, thu mình và thiếu đạo đức.

+ Nguyên nhân gây ra “bệnh vô cảm”:

• Yếu tố chủ quan: do thói ích kỉ, thờ ơ hoặc do cú sốc tâm lí.

• Yếu tố khách quan: đời sống hiện đại bận rộn, chạy theo tiền bạc danh lợi nên nhiều người chỉ lo cho mình, bàng quan trước người khác; vô cảm đã trở nên phổ biến thành thứ thuốc độc rộng rãi; do giáo dục còn yếu kém.

+ Giải pháp: tuyên truyền, tác động mạnh mẽ qua giáo dục trong và ngoài nhà trường; khuyến khích lối sống tử tế, nhân ái;…

Kết bài: Khẳng định “bệnh vô cảm” là căn bệnh nguy hại và khuyến khích lối sống yêu thương, sẻ chia, giúp đỡ lẫn nhau.

Bài tham khảo:

Trong đời sống đang phát triển mạnh mẽ về công nghệ, máy móc, con người có thể kiếm được nhiều tiền hơn, giàu có hơn, nhưng có một thứ dường như có biểu hiện vơi đi, đó là sự quan tâm giữa người với người? Cuộc sống công nghiệp với những tất bật và tốc độ vận động quá nhanh khiến người ta hẫng hụt đến mức ít quan tâm đến nhau hơn. Phải chăng những tất bật ấy là nguyên nhân khiến “bệnh vô cảm” có cơ hội lan rộng?

Vô cảm là một căn bệnh hiện không có trong danh sách của ngành y học, nhưng nó đã ảnh hưởng rất lớn đối với đời sống con người. Vậy “bệnh vô cảm” là gì? Vô là không, cảm là tình cảm, cảm xúc. Vô cảm là trạng thái con người không có tình cảm. Sống khép mình lại, thờ ơ lạnh nhạt với tất cả mọi việc xung quanh. Trong nhịp sốhg hiện đại ngày nay, một sô’ người chỉ lo vun vén cho đời sống cá nhân và quay lưng lại với cộng đồng xã hội. Một số người tự làm mình trở nên xa lánh, không quan tâm đến ai, không biết đến niềm vui nỗi buồn của người khác. Đó là “bệnh vô cảm”. Chỉ lo chạy theo giá trị vật chất, đôi khi con người ta đã vô tình đánh mất đi vẻ đẹp đích thực của tâm hồn. Cuộc sống dù có sung túc hơn, giàu sang hơn, nhưng khi con người không biết quan tâm yêu thương nhau, thì đó vẫn không được xem là cuộc sống trọn vẹn được. Ngại giúp đỡ những người gặp khó khăn hoạn nạn, cuộc sống của chúng ta dần đi ngược lại với truyền thống đạo đức tốt đẹp của nhân dân từ xưa “Lá lành đùm lá rách”.

Ngày nay, một số người chỉ biết sống và nghĩ cho riêng mình. Như khi thấy bao người hành khất bên đường, họ không giúp đỡ, thậm chí còn khinh miệt, dè bỉu chế nhạo trước nỗi bất hạnh của những mảnh đời đáng thương đó. Và cũng như bao tệ nạn, mọi việc xấu xa cướp giật giữa đời thường vẫn xảy ra hằng ngày đấy thôi, nhưng không ai dám can ngăn. Vì sao? Vì sao con người lại vô cảm như vậy? Phải chăng cũng vì họ sợ, sợ sẽ gặp rắc rối liên lụy, cho nên không dại gì lo nghĩ đến chuyện của người khác. Nhưng đc không là “chuyện của người khác”, đó chính là những vấn đề chung của xã hội. Sao con người lại có thể quay lưng lại với chính cộng đồng mình đang sống được kia chứ! Và không chỉ dừng lại ở một vài cá nhân, bộ phận nhà nước cũng có lối sống ích kỉ như vậy. Một vài cơ quan giàu sang luôn tìm cách bóc lột người dân, như về việc chiếm đất đai, tài sản… Rồi sau đó, hc ngoảnh mặt đi một cách lạnh lùng, bỏ lại sau lưng những mảnh đời khốn khổ khi cùng bao giọt nước mắt hờn trách cuộc đời không thể sẻ chia cùng ai. Đó không phải là biểu hiện của “bệnh vô cảm” hay sao!

Nếu cứ mãi tiếp tục như vậy, cuộc sống này sẽ mất hết tình thương, mất hết niềm cảm thông san sẻ, mất đi cả truyền thống đạo đức quý báu ngày xưa. Sẽ không còn là “một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ nữa”, mà chỉ còn lại sự lạnh nhạt, sự thờ ơ vô cảm. “Tình thương là hạnh phúc của con người”, liệu cuộc sống này có còn ý nghĩa nữa hay không nếu con người cứ tự khép mình lại và chỉ biết sống cho bản thân? Liệu bạn có cảm thấy hạnh phúc nếu xung quanh mình chỉ toàn là giọt nước mắt cùng với nỗi bất hạnh của bao người? Thomas Merton đã từng nói: “Nếu chúng ta chỉ biết tìm hạnh phúc cho riêng mình thì có thể chúng ta sẽ chẳng bao giờ tìm thấy. Hạnh phúc đích thực là biết sống vì người khác”. Bạn giàu sang u? Bạn thành công ư? Nhưng khi đã trở nên vô cảm, bạn chỉ thấy mỗi bản thân mình mà thôi. Sự giàu sang, sự thành công như vậy có mang lại hạnh phúc cho bạn không khi bạn chỉ sống một mình, hay đúng hơn là bạn tự tách mình ra khỏi cộng đồng, sống không sẻ chia.

Sống đôi khi đơn giản là học cách yêu thương. Hãy thử một lần trải lòng mình ra dù chỉ là chút ít ỏi. Bởi vì, khổ đau được san sẻ sẽ vơi đi một nửa, còn hạnh phúc được san sẻ sẽ nhân đôi. Hãy thử nghĩ xem, cụ già trên đường kia sẽ có thể qua đường nếu bạn chịu bỏ chút ít thời gian dừng xe lại và dắt cụ qua. Em bé sẽ không lạc giữa chợ nô’u bạn chịu bỏ chút ít thời gian đưa em về phường công an tìm mẹ… Mỗi ngày đến trường, bạn có thể dành dụm một chút ít tiền cho quỹ “Vì người nghèo”. Nhiều, rất nhiều những việc bạn có thể làm nếu bạn chịu bỏ “chút ít”. Những đóng góp của bạn đôi khi rất nhỏ nhặt nhưng quan trọng hơn hết, đó là tình thương, là sự quan tâm chia sẻ, là cả một tấm lòng. Hãy làm những gì có thể để giúp cho nỗi đau của bao người được vơi đi. Sự trao đi yêu thương đôi khi cũng là điều mang lại hạnh phúc. Phải nói rằng, xã hội càng văn minh, thì con người đối xử với nhau nhân ái hơn, văn minh hơn. Tuy nhiên, vẫn tồn tại đâu đó lối sống thực dụng, ích kỉ đã làm tổn thương đến truyền thông “nhiễu điều phủ lấy giá gương” của dân tộc ta. Vì vậy, chúng ta không nên nói đời sống công nghiệp đã làm nảy sinh “bệnh vô cảm”, mà căn bệnh ấy xuất phát từ việc giáo dục con em và công dân chúng ta chưa thật nghiêm túc. Thật khó tìm nguyên nhân đầy đủ, nên xin trao câu hỏi này cho các nhà giáo dục và xã hội học, tâm lí học,.

Trong ca khúc “Mưa hồng”, cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã từng viết: “Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ”. Vâng, đừng sống quá vội vã! Đừng để dòng đời hối hả có thể cuốn bạn đi! Đừng quay lưng lại với tất cả! Đừng để dòng màu đỏ chảy trong con người bạn trở nên lạnh đen. Đừng để một khi nào đó dừng lại, bạn chợt nhận ra mình đã vô tình đánh mất quá nhiều thứ! Hãy nuôi dưỡng lòng nhân ái, tình thương của mình cùng mọi người đẩy lùi “căn bệnh vô cảm” kia. Và cũng bởi vì ngày mai có thể sẽ không bao giờ đến nên hãy cho và nhận những gì bạn có trong ngày hôm nay.


2. Anh (chị) hãy trình bày suy nghĩ của mình về “bệnh thành tích” – một “căn bệnh” gây tác hại không nhỏ đối với sự phát triển của xã hội ta hiện nay

Dài bài:

Mở bài: Giới thiệu về “bệnh thành tích” trong xã hội hiện nay.

Thân bài:

– Giải thích: “Thành tích” là kết quả tốt đẹp do nỗ lực mà đạt được, thường được mọi người đánh giá cao → “Bệnh thành tích” là chạy theo thành tích bất chấp thủ đoạn.

– Bàn luận:

+ Khẳng định: “bệnh thành tích” gây tác hại lớn lao và hệ lụy lâu dài trong xã hội.

+ Tác hại của “bệnh thành tích”:

• Tạo ra những kết quả giả tràn lan trên mọi lĩnh vực xã hội.

• Hình thành tâm lí trọng sĩ diện, thói dối trá, lối sống phù phiếm.

• Kéo nhân cách con người xuống thấp.

• Gây nhiều hệ lụy do con người bất chấp thủ đoạn để có thành tích.

+ Nguyên nhân gây ra “bệnh thành tích”:

• Do thói háo hư danh, sĩ diện, thích khoe mẽ, bất chấp trình độ yếu kém.

• Do lòng tham, tâm lí tư lợi, tìm cách giành giật thành tích để đạt lợi ích.

• Do thói dối trá, lừa mình gạt người, nhân cách đạo đức thấp kém.

• Do trình độ hạn chế, chạy theo phong trào chung của xã hội.

– Giải pháp: Xử lí nghiêm minh những trường hợp thành tích ảo; Tuyên truyền, giáo dục chống “bệnh thành tích”; Mỗi người cần tự có ý thức bảo vệ mình khỏi “bệnh thành tích”.

Kết bài: Khẳng định sự nguy hại của “bệnh thành tích”, đề cao lối sống trung thực.

Bài tham khảo:

Không biết từ bao giờ “bệnh thành tích” đã trở thành một căn bệnh gây tác hại không nhỏ đối với sự phát triển của xã hội ta hiện nay. Học tập, lao động, chiến đấu, cá nhân nào cũng có ước muốn chính đáng là lập được nhiều thành tích tốt đẹp. Nhưng vì hám thành tích mà có hiện tượng làm láo báo cáo hay. Thành tích được vẽ ra, được thổi phồng lên làm theo cấp số nhân, cấp số cộng để nhận huy chương, để lấy bằng khen, rước xách rầm rộ, liên hoan lu bù, báo công ầm ĩ.

Hầu như ngành nào cũng lắm “bệnh thành tích”. Nhà máy thiếu nguyên liệu, công nhân thất nghiệp, nhưng năm nào cũng hoàn thành kế hoạch. Lâm trường nọ trồng cây gây rừng, thành tích được thổi phồng lên, nào là phủ xanh đồi trọc, nào là trồng được hàng triệu cây có bóng mát, cây ăn quả, cây gỗ quý, thông và bạch đàn bao la. Nhưng câu chuyện xảy ra như một vở bi hài kịch khi đoàn kiểm tra “sờ” đến. Những con số ấy, những cây cối ấy chỉ là số không. Rừng phòng vệ bị phá tan hoang. Diện tích hoang hoá, đồi trọc mênh mông. Rừng đầu nguồn bị chặt phá trơ trụi.

Ngành giao thông vận tải thì đường sá mới làm xong đã xuống cấp, tai nạn giao thông xảy ra đến chóng mặt, mỗi năm có hàng trăm người chết vì tai nạn ô tô, chẹt tàu. Hiện tượng lún móng cầu, sập cầu đâu còn là sự cố hiếm thấy nữa!

Ngành giáo dục, “bệnh thành tích” trở nên trầm kha. Thi cử gian dối, trường nào, địa phương nào cũng lo chạy theo thành tích nên đã buông lỏng kỉ cương. Bằng giả, học giả, tiến sĩ rởm không còn là hiện tượng hi hữu nữa. Khẩu hiệu: “Nói không với tiêu cực” tuy đã giảm bớt được một phần nào, nhưng bệnh tiêu cực không thể nào một sớm một chiều mà giảm bớt được, hạn chế được. Bệnh thành tích đã làm suy thoái đạo đức cán bộ, người lao động vì cái tệ làm láo báo cáo hay. Con số thống kê là con số ảo, không đúng với thực tế sản xuất của nước ta. Dịch cúm gà, cúm gia cầm, bệnh lợn tai xanh, có nơi, có lúc đã báo cáo sai. Do “bệnh thành tích” mà từng gây ra nhiều thảm hoạ! Phải thanh tra, kiểm tra thật chặt chẽ, xử phạt thật nghiêm minh mới có thể chữa được căn bệnh “ung thư” này.

Có chữa được “bệnh thành tích” thì sự nghiệp công nghiệp hoá, hiện đại hoá của đất nước mới phát triển và giành được nhiều thành tựu rực rỡ. Có chữa được tận gốc “bệnh thành tích” mới chống các hiện tượng thi cử gian lận, mới xây dựng được con người mới, đạo đức mới xã hội văn minh.


3. Hãy phân tích tác hại của thái độ thiếu trung thực trong thi cử. Theo anh (chị), làm thế nào để khắc phục được thái độ đó?

Dàn bài:

Mở bài: Giới thiệu vấn đề thiếu trung thực trong thi cử.

Thân bài:

– Giải thích: thiếu trung thực trong thi cử là việc bất chấp thủ đoạn để đạt kết quả cao trong thi cử mà không cần nỗ lực trong học tập.

– Tác hại của thái độ thiếu trung thực trong thi cử:

+ Tạo nên kết quả giả, phản ánh không trung thực năng lực cửa người thi dẫn đến lực lượng nhân lực có bằng cấp nhưng không có trình độ.

+ Hình thành lối sống dối trá, kéo lùi nhân cách đạo đức.

+ Cổ súy cho bệnh thành tích thêm trầm trọng.

– Nguyên nhân của hiện tượng thiếu trung thực trong thi cử:

+ Thói lười biếng, ích kỉ, không muốn bỏ công sức nhưng vẫn muốn kết quả cao.

+ Tâm lí chạy theo thành tích trong xã hội.

+ Chương trình học tập không phát huy sự sáng tạo mà nặng về kiến thức, tạo gánh nặng áp lực cho học sinh.

– Giải pháp:

+ Mỗi cá nhân tự ý thức trung thực trong thi cử mới đem lại chất lượng thật, bằng cấp thật, con người thật cho mình.

+ Xử lí nghiêm minh những trường hợp gian lận như quay cóp, chạy chọt lên điểm,…

+ Chống lại căn bệnh thành tích trong giáo dục và trong xã hội.

Kết bài: Khẳng định sự sai trái của việc thiếu trung thực trong thi cử, đề cao lối sống trung thực, coi trọng thực chất.

Bài tham khảo 1:

Trong đời sống xã hội, giáo dục luôn là lĩnh vực có vai trò quan trọng đối với vận mệnh và sự phát triển của quốc gia, ở mọi thời đại. Ngày nay với sự phát triển của nền kinh tế tri thức giáo dục càng phải được ưu tiên là “Quốc sách hàng đầu”, được quan tâm và đầu tư nhất. Tuy nhiên vẫn có một lỗ hổng lớn của nền giáo dục nước nhà là việc thiếu trung thực trong thi cử để lại hậu quả nghiêm trọng cho hiện tại và biết bao hệ lụy trong tương lai. Đã đến lúc không thể làm ngơ và cần phải có biện pháp thích hợp để trả lại sự nghiêm túc cho ngành giáo dục nước nhà.

Thiếu trung thực trong thi cử được biểu hiện rất đa dạng nó có mặt ở mọi kì thi lớn nhỏ. Nếu như bài kiểm tra, hay bài thi học kì học kì trên lớp nó biểu hiện là việc quay cóp tài liệu, chép bài bạn, sửa điểm, nâng điểm… thì ngay ở trong kì thi lớn Trung học phổ thông Quốc gia_bước ngoặt cuộc đời của mỗi con người thủ đoạn của việc thiếu trung thực trở nên tinh vi, tiểu xảo hơn như sử dụng phương tiện hỗ trợ nhìn bài, tai nghe lén, đút lót hối lộ giám thị, giám khảo, mua điểm, mua bằng…. Nó là cả một đường dây của một lô một lố những con người thiếu trung thực từ quan chức cấp cao, giáo viên đầu ngành, các bậc phụ huynh, học sinh. Dù là biểu hiện dưới hình thức nào thì đó vẫn là những hành vi không thể chấp nhận và không được phép tồn tại. Trong những ngày gần đây dư luận đang xôn xao với điểm thi cao chót vót của Hà Giang, sau khi Bộ đã cho điều tra rà soát lại tất cả các khâu và đến ngày 17/7/2018_ngày đánh dấu ung nhọt suy đồi của ngành giáo dục với việc phát hiện ra sai phạm trong quá trình chấm thi. Vụ việc tiếp tục bị phanh phui bằng việc ông Vũ Trọng Lương_Phó phòng khảo thí đã trắng trợn sửa điểm, nâng điểm cho hơn 300 bài thi của 114 thí sinh là con ông cháu cha của tỉnh, trong đó có con của Bí thư Tỉnh ủy Hà Giang Triệu Tài Vinh. Từ vụ việc của Sở giáo dục và đào tạo tỉnh Hà Giang, một loạt ung nhọt thiếu trung thực trong thi cử có dấu hiệu vỡ lan ra nhiều tỉnh thành trên dải đất hình chữ S như: Sơn La, Lạng Sơn, Bạc Liêu, Hòa Bình… và còn biết bao nhiêu Hà Giang thứ hai chưa được phát hiện từ trước đến nay. Thực sự việc thiếu trung thực trong thi cử đã ở mức “Báo động đỏ” không chỉ làm đau đầu nhức óc cán bộ ngành mà còn làm cho cả nước Việt Nam nhức nhối lương tâm trong sự nghiệp “trồng người”.

Nguyên nhân của thái độ tiêu cực này là do đâu? Nhìn khách quan, trực diện nhất nó xuất phát từ ý thức lười biếng không muốn làm lại muốn hưởng, thói giả dối trong đời sống và bệnh thành tích là mảnh đất màu mỡ để nuôi dưỡng hành động thiếu nhân văn như vậy. Đây là một vấn đề muôn thuở từ trước chứ không phải bây giờ mới có, nó như là một dịch bệnh mà ngành giáo dục đã, đang gặp phải cần phải có “vắc-xin” trị liệu nhanh chóng, kịp thời và triệt để.

Thiếu trung thực trong thi cử là việc làm đã xảy ra trong một thời gian dài nhưng có lẽ không ai biết hoặc biết mà không dám lên tiếng tố giác, không dám đấu tranh bảo vệ quyền lợi để cho người xấu việc xấu lộng quyền lộng hành gây ra biết bao hậu quả nghiêm trọng cho ngành giáo dục, cho xã hội và đất nước.

Thứ nhất: Phá vỡ sự nghiêm túc, trung thực cần phải có ở chiến trường trí tuệ. Thầy không ra thầy, trò không ra trò thi cử là để đánh giá khách quan nhất năng lực của mỗi em học sinh thì lại trở thành sân chơi cho những kẻ có quyền, có tiền, có thế. Giáo dục không dừng lại ở việc truyền thụ kiến thức mà còn là để dạy dỗ, rèn luyện nhân cách, đạo lí làm người. Thử hỏi một người thầy tiếp tay cho bệnh thành tích thì có tư cách để dạy trò hay không ?

Thứ hai: Công lí bị chà đạp, công bằng bị đè bẹp. Thiếu trung thực trong thi cử dù là hành động của học sinh, giáo viên hay các thế lực khác thực hiện thì nó đều làm cho trắng đen, giỏi dốt bị đảo lộn học sinh dốt trở thành học sinh giỏi, thí sinh bị điểm liệt được làm thủ khoa với điểm số cao ngất ngưởng nhờ tiền và thế lực của gia đình. Học sinh giỏi có năng lực thực sự bị cướp đi cơ hội học tập và phát triển. Nhân tài của đất nước bị vùi dập, không thì họ cũng tìm cách ra nước ngoài học tập và cống hiến cho nước bạn gây ra nạn “Chảy máu chất xám” cho đất nước.

Thứ ba: Lòng tin của nhân dân vào pháp luật cơ quan chính quyền của ngành giáo dục sẽ như thế nào? Dân họ bức xúc khi quyền lực không có cơ chế giám sát, công lí bị thế lực đồng tiền đâm thủng. Nhân dân còn biết tin, biết bám víu vào đâu khi cả những người làm cán bộ, làm lãnh đạo đứng đầu tỉnh lại có hành vi thiếu trung thực như vậy. Những con người ấy theo như chủ tịch Hồ Chí Minh nói đó là những người làm đầy tớ, phục vụ cho quyền lợi của nhân dân nhưng giờ đây lại đi ngược với đạo đức của người Đảng viên, chà đạp lên quần chúng để đạt được tham vọng bản thân.

Thứ tư: Những đứa trẻ gian lận, được nâng điểm, sửa điểm kia rồi sẽ ra sao? Bố mẹ có quyền thế cho con cái tiền tài, danh vọng, địa vị và rồi bán luôn cả lòng tự trọng, nhân phẩm làm người của con để rồi liệu có mấy ai tỉnh táo mà thoát khỏi bánh xe lầy tội lỗi theo kiểu “Cha truyền con nối”. Đúng là con quan thì lại làm quan, con sãi ở chùa lại quét lá đa.

Thứ năm: Hệ lụy về tương lai lâu dài. Thử nghĩ đến một ngày những thế hệ dốt này là những bác sĩ dốt, kĩ sư dốt, nhà giáo dốt, lãnh đạo dốt, công an dốt… với những kinh nghiệm gian dối và thủ đoạn, nhận thức và hành động như thế hệ trước thì chắc chắn đây là đại họa của quốc gia, dân tộc không chỉ là đất nước bị thụt lùi mà có nguy cơ người Việt tự hủy diệt dân tộc Việt chứ không cần đến một thế lực ngoại bang nào xâm lăng. Chúng ta đang kêu gào, đang tung hô thời đại công nghệ 4.0 nhưng nếu để thế hệ con em của kẻ gian lận lên làm chủ thì đất nước sẽ nhanh chóng quay về thời kì đồ đá như cuộc sống trước công nguyên “ăn lông ở lỗ”. Và còn biết bao, biết bao nhiêu điều nữa nếu như tình trạng thiếu trung thực trong thi cử vẫn hoành hành, kẻ xấu không bị trừng phạt thích đáng để làm gương.

Hậu quả của hành động thiếu trung thực trong thi cử là vô cùng nghiêm trọng liên quan tới vận mệnh của dân tộc những kẻ dốt lại đội lốt người hiền tài trị vì đất nước thì xã hội là mảnh đất ươm mầm cho con người thiếu trách nhiệm, vô cảm, tham nhũng tàn phá đất Việt đúng như Ngô Thì Nhậm đã từng nói: “Hiền tài là nguyên khí của quốc gia, nguyên khí thịnh thì thế nước mạnh, rồi lên cao, nguyên khí suy thì thế nước yếu, rồi xuống thấp” là như vậy.

Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng nói: “Một dân tộc dốt là một dân tộc yếu”, muốn cho dân tộc Việt Nam phát triển mạnh mẽ, hội nhập với cường quốc năm châu thì ngay bây giờ, ngay lập tức Bộ giáo dục và cơ quan chức năng phải vào cuộc, phải làm thật mạnh tay bóc trần tất cả các vụ gian lận, thiếu trung thực trong thi cử. Tòa án pháp luật và tòa án lương tâm không được để đồng tiền, thế lực địa vị được chen chân vào, công tư trắng đen minh bạch, người có tội thì phải chịu tội trả lại cơ hội cho các em học sinh thực sự có năng lực, tài năng, trí tuệ. Để xảy ra vụ việc như ngày hôm nay mỗi cá nhân chúng ta cũng có một phần trách nhiệm bởi chính chúng ta đã im lặng để cái xấu cái ác tự do tung hoành, chính sự vô cảm, thờ ơ đã vô tình tiếp tay cho tội ác của ngành giáo dục, tội ác của những kẻ có quyền có thế nặn ra một thế hệ tương lai cho đất nước là những con người không có lòng tự trọng, thiếu đạo đức, thiếu nhân cách, thiếu kiến thức trí tuệ và không có lí tưởng sống đúng đắn, không có tinh thần tự lập… Chúng ta cần phải nâng cao ý thức của mỗi người vai trò của việc học, đổi mới cách ra đề chú trọng vào năng lực người học, lập lại kỉ cương trật tự trường thi…. Mỗi cá nhân trong cộng đồng người Việt hãy lên tiếng phản biện, đấu tranh mạnh mẽ để cho nền giáo dục nước nhà được thanh sạch, để cho kẻ ác bị trừng trị nghiêm minh, cho công bằng công lí xã hội không bị thế lực của đồng tiền chà đạp, cho đất nước Việt Nam có nhiều nhân tài đóng góp để dân tộc phát triển.

Là một người học sinh em ý thức được hậu quả nghiêm trọng của căn bệnh thiếu trung thực, thiếu trách nhiệm trong thi cử nó tàn phá lương tri của người cầm cân nảy mực, nó đẩy đất nước thụt lùi đến mức âm vô cùng. Nelson Mandela_cố tổng thống Nam Phi đã từng nói: “Giáo dục là vũ khí quyền năng nhất bạn có thể dùng để thay đổi cả thế giới”. Chính vì vậy muốn thay đổi đất nước Việt Nam mỗi chúng ta hãy cố gắng trung thực với chính trí tuệ của mình, cùng lên tiếng để bảo vệ quyền lợi cho những bạn có năng lực thực sự, hãy nói không với bệnh thành tích của giáo dục. Hãy để những người trẻ mở ra cánh cửa tươi sáng của tương lai cho dân tộc Việt.

Bài tham khảo 2:

Xã hội ngày càng phát triển, giáo dục càng trở nên quan trọng đối với mỗi con người. Giáo dục là con đường ngắn nhất để tiếp thu tinh hoa văn hóa của nhân loại, những tiến bộ khoa học kĩ thuật của loài người. Nhận thức được tầm quan trọng của giáo dục, trong những năm vừa qua, giáo dục nước ta đã tích cực vận động phòng chống tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục. Bên cạnh những thành tựu đã đạt được, thì những mặt hạn chế như tiêu cực, thiếu trung thực trong thi cử lại là vấn nạn nhức nhối của toàn ngành.

Trung thực là đức tính luôn luôn tôn trọng sự thật, chân lí lẽ phải, dám nhận sai khi mình mắc lỗi và có phương hướng tích cực để giải quyết những sai lầm đó. Còn thiếu trung thực trong thi cử là hành vi gian lận, quay cóp khi làm bài kiểm tra để bản thân đạt được thành tích cao, bất chấp mọi thủ đoạn, mọi hành vi gian dối. Đây là một hiện tượng xấu, ảnh hưởng nghiêm trọng đến chất lượng giáo dục, cũng như hình thành thói quen xấu ở học sinh.

Thực trạng đáng buồn đó đang diễn ra phổ biến ở tất cả các học sinh với hình thức từ bình thường cho đến tinh vi. Mỗi kì thi đến, các bạn thay vì ngay đêm học tập lại ngày đêm chuẩn bị “phao” nhưng mẩu giấy bé tí, với chi chít chữ được viết cẩn thận, quán photo trở nên đông đúc, nhộn nhịp hơn. Các bạn sẵn sàng viết vào tẩy, vào máy tính, vào hộp bút,… bất cứ chỗ nào có vẻ mang đến sự “an toàn” là các bạn sẽ viết. Công nghệ hiện đại hơn, các bạn sử dụng tai nghe không dây, kết nối với bên ngoài để hoàn thành bài kiểm tra của mình. Và rất nhiều hình thức thiếu trung thực khác được các bạn vận dụng thành thục trong mỗi kì thi. Thực trạng quay cóp, thiếu trung thực trong khi thi cử phải có đến 99% học sinh thừa nhận điều này. Họ còn cho rằng đã là học sinh mà không quay cóp, không làm phao thì đó không còn là học sinh. Ngay từ suy nghĩ của các bạn đã có sự lệch lạc, sai lầm nghiêm trọng.

Các bạn thực hiện hành vi quay cóp đã bao giờ nghĩ đến hậu quả mà mình phải gánh chịu chưa? Các bạn có đảm bảo tất cả hành vì gian lận của mình được thực hiện chót lọt 100%. Thường thì sẽ không bao giờ có điều ấy xảy ra, người ta vẫn thường nói rằng “đi đêm lắm có ngày gặp ma”, các bạn thực hiện hành vi thiếu trung thực nhiều lần, tất sẽ có ngày bị bắt gặp. Khi ấy sẽ thật xấu hổi biết bao với thầy cô và bạn bè xung quanh. Thầy cô, bạn bè thất vọng về bản thân bạn, thì ra bấy lâu nay những điểm số cao chót vót kia chỉ là một sự lừa dối. Bố mẹ sẽ vô cùng đau lòng khi đứa con gửi gắm biết bao hi vọng lại có những hành vi thiếu trung thực như vậy. Nhưng nguy hiểm hơn, chính là hành vi đó sẽ khiến bản thân học sinh bị méo mó về nhân cách, phát triển một cách lệch lạc, không đủ hành trang vững bước vào đời. Không chỉ vậy, gian lận còn khiến bạn tự đào một lỗ hổng kiến thức cho chính mình, thời gian gian lận càng nhiều, lỗ hổng kiến thức càng lớn. Vậy sau này ra khỏi trường lớp bước chân vào cuộc đời bạn sẽ tính sao trong khi chỉ có một cái đầu rỗng tuếch, thiếu tri thức, thiếu kinh nghiệm. Ai sẽ nuôi sống bạn trong suốt quãng đời còn lại. Và nhìn ra xa hơn, thói thiếu trung thực trong thi cử cũng có thể là khởi nguồn mọi thói hư tật xấu khác trong xã hội.

Nguyên nhân dẫn đến hiện tượng thiếu trung thực trong thi cử có rất nhiều. Nguyên nhân khách quan là áp lực học hành, thành tích từ bố mẹ, nhà trường. Khi áp lực đó quá lớn, khiến học sinh không thể nhồi nhét kiến thức, lo sợ nên phải có những hành vi chống đối để đáp ứng được yêu cầu của gia đình và thầy cô. Không chỉ vậy, căn bệnh thành tích trong giáo dục vẫn đang hoành hành, không ít giám thị khi coi thi vẫn coi dễ dãi, thậm chí nhắc bài, chính thái độ đó của họ khiến học sinh hình thành tâm lí ỉ lại, không chịu học hành. Nhưng quan trọng nhất vẫn xuất phát từ bản thân chính những người học sinh. Học sinh lười học, lười làm bài tập, chỉ đến khi chuẩn bị thi mới vắt chân lên cổ học, nhưng lúc ấy thì đã muộn, mà tâm lí lại luôn muốn điểm giỏi, điểm cao nên “đành” phải làm phao quay cóp. Nếu chúng ta không bỏ công sức và thời gian thì chẳng có gì chúng ta có được lâu bền và mãi mãi.

Với vấn nạn thiếu trung thực như vậy, chúng ta ngay lập tức cần có các biện pháp để giải quyết tình trạng này. Trước hết bản thân học sinh cần ý thức được vai trò tầm quan trọng của việc học, học không chỉ để lấy điểm, mà học còn là hành trang vững bước vào đời. Bởi vậy, người học phải có mục tiêu và phương hướng học tập đúng đắn. Bản thân cần có tinh thần cầu tiến, không ngừng nỗ lực cố gắng để đạt thành tích cao, khẳng định giá trị của bản thân. Đối với gia đình và nhà trường không nên tạo áp lực điểm số quá lớn đối với các em, để các em có thể thoải mái học tập. Nhưng không có nghĩa là bỏ bê, không quan tâm đến việc học tập của các em, luôn có những sự khích lệ kịp thời đối với những học sinh có tiến bộ. Ngoài ra, nhà trường cũng cần có những biện pháp xử lí nghiêm minh đối với những trường hợp vi phạm, đảm bảo môi trường giáo dục an toàn, thân thiện, tích cực và công bằng cho tất cả học sinh.

Trung thực là đức tình quý báu mà mỗi chúng ta cần phải rèn luyện ngay từ tấm bé. Bởi vậy, ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường chúng ta phải trung thực trong từng bài học, bài kiểm tra. Trung thức sẽ tạo nên hành trang vững chắc để bạn bước vào cuộc đời thêm phần tự tin, và đạt được thành công.

Bài tham khảo 3:

Trung thực là một phẩm chất đạo đức cao quý của con người. Rèn luyện đức tính trung thực ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường là một yêu cầu hàng đầu, góp phần tạo nên nhân cách đẹp đẽ cho mỗi con người sau này. Tuy nhiên, hiện tượng thiếu trung thực trong học tập, gian lận trong thi cử ngày càng trở nên phổ biến trong nhà trường. Điều này gây ra những tác hại khôn lường. Chúng ta phải khắc phục ngay thái độ này.

Vậy thế nào là trung thực? “Trung” ở đây nghĩa là một lòng một dạ, không thay đổi, còn “thực” là cách phát âm khác của từ “thật”, có nghĩa là thật thà, thành thật. “Trung thực” nghĩa là tôn trọng sự thật, là dám đứng lên bảo vệ sự thật, là dám nhận lỗi, sửa lỗi, nhất là luôn thành thật với bản thân, với mọi người: thật lòng, nói thật, làm thật… Tóm lại, trung thực là luôn tôn trọng sự thật, tôn trọng chân lí, lẽ phải; sống ngay thẳng thật thà và dám dũng cảm nhận lỗi khi mình mắc khuyết điểm. Người có đức tính trung thực là người sống hết lòng với mọi người, thật thà, ngay thẳng, luôn nói đúng sự thật, không làm sai lệch sự thật, chân thành trong cách đối xử với mọi người, luôn nhìn nhận khách quan về các sự việc trong cuộc sống, luôn tôn trọng và bảo vệ chân lí, bảo vệ lẽ phải.

Còn thế nào là thiếu trung thực? Thiếu trung thực là đi ngược lại sự trung thực, là làm sai lệch tính đúng đắn của sự việc. Thiếu trung thực trong thi cử là những cử chỉ, hành động vi phạm quy chế thi cử. Đây là những việc làm gian dối, lừa bịp để thi đậu, đạt được bằng cấp.

Những biểu hiện thiếu trung thực trong thi cử rất đa dạng, muôn hình muôn vẻ: có khi theo kiểu “cổ điển” như quay cóp, giở tài liệu (phao), thi hộ thi thay, đánh dấu bài, cả bộ đề thi được phô tô thu nhỏ giấu vào trong quần áo, giày tất để mang lọt vào phòng thi. “Hiện đại” hơn thì làm bài thi theo hướng dẫn từ bên ngoài qua điện thoại di động có lắp tai nghe, được ngụy trang tinh vi để qua mắt giám thị… Không chỉ thí sinh mà cả thầy cô giáo cũng có thái độ sai. Việc cố tình để lộ đề thi ở trường này, trường khác, hiện tượng giám thị gợi ý, thậm chí đọc bài giải cho thí sinh chép cũng có, dù biết rằng những hành động đó vi phạm nội quy thi cử. Một số phụ huynh nông nổi, cạn nghĩ cũng có những hành động tiêu cực như ném phao, nhờ người giải bài, thuê người thi hộ, đe doạ giám thị… để “hỗ trợ” con em thi “đỗ”.

Vì sao học sinh lại có thái độ thiếu trung thực trong thi cử? Những học sinh có thái độ sai trái trong thi cử phần lớn là do lười biếng, không muốn mất nhiều công sức học tập nhưng lại muốn được điểm cao. Đã lười học thì không thể nào nắm vững các kiến thức cơ bản và phương pháp làm bài tập của từng môn học. Cho nên lúc làm bài, họ chỉ có một trong hai cách là quay cóp bài của bạn hoặc giở tài liệu đã chuẩn bị sẵn dưới nhiều hình thức khác nhau được gọi là “phao”. Mặt khác, cơ chế thi cử ở nước ta cũng là mảnh đất màu mỡ cho hiện tượng thiếu trung thực phát triển.

Ngoài ra xét kĩ, chúng ta sẽ thấy thái độ thiếu trung thực trong thi cử có liên quan đến các hiện tượng tiêu cực khác như thói giả dối và bệnh thành tích… Sâu xa hơn, nó bắt nguồn từ nhận thức lệch lạc về mục đích và tầm quan trọng của việc học đối với sự hình thành nhân cách con người. Ngay từ ngày xưa, tổ tiên chúng ta đã có quan điểm hết sức đúng đắn là học dể làm người. Tiên học lễ, hậu học văn, tức là trước hết phải học lễ giáo (những điều giáo dục về khuôn phép sống theo tư tưởng Nho giáo). Có thể hiểu đơn giản là học phép cư xư, học đạo lí nhân nghĩa trước, sau đó mới học chữ thánh hiền (chữ Nho) để có được những kiến thức cơ bản trong việc tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ. Lời khẳng định tầm quan trọng của sự học có giá trị như chân lí muồn đời:

“Ngọc bất trác, bất thành khí. Nhân bất học, bất tri lí”.
(Ngọc không mài không sáng. Người không học không biết đâu là đạo lí).

Thái độ thiếu trung thực trong thi cử chắc chắn sẽ gây ra những hậu quả nghiêm trọng. Nhiều người nghĩ một cách đơn giản và nông cạn là hiện tượng thiếu trung thực trong thi cử không hại đến ai, đến điều gì nên người nào gian lận được thì cứ việc gian lận. Thực ra, gian lận trong thi cử là một tệ nạn gây tác hại nghiêm trọng và lâu dài cho xã hội, quốc gia. Trước hết, hiện tượng thiếu trung thực sẽ phá vỡ sự nghiêm túc cần phải có ở chốn trường thi, biến thi cử thành một trò đùa may rủi. Không thể để sự lộn xộn, phản giáo dục như thế tồn tại mãi vì giáo dục không đơn thuần là vấn đề truyền thụ kiến thức mà trước hết là vấn đề dạy dỗ, rèn luyện tư cách, đạo lí làm người. Thiếu trung thực là biểu hiện của sự thoái hoá nhân cách, đánh mất lòng tự trọng và phụ lòng tin của mọi người đối với mình. Khởi đầu bằng sự dối trá, gian lận thì tất yếu không thể có được một kết quả tốt đẹp trong cuộc đời. Bên cạnh đó, hiện tượng thiếu trung thực trong thi cử sẽ tạo ra sự bất công giữa người chăm chỉ, thật thà và kẻ lười nhác, dối trá; làm đảo lộn mọi giá trị tài năng và đạo đức trong xã hội. Ngành giáo dục bị ảnh hưởng nhiều nhất về mặt chất lượng vì sai lầm trong giáo dục là sai lầm nguy hiểm nhất. Nó không chỉ ảnh hưởng xấu đến một cá nhân mà còn gieo rắc tai hoạ cho cả một thế hệ. Một cử nhân “dỏm”, một thạc sĩ, tiến sĩ học giả mà bằng thật đã làm giảm sút uy tín của ngành giáo dục rất nhiều. Những người tài sơ đức thiểu như thế mà làm công việc đào tạo thì chất lượng sản phẩm con người mà họ đào tạo ra sẽ như thế nào? Hơn nữa, thiếu trung thực trong thi cử tất yếu sẽ sản sinh ra những con người yếu kém về nhân cách và tài năng. Những con người ấy nếu nhờ thân thế mà được sắp đặt vào các vị trí quan trọng trong xã hội thì họ sẽ gây ra những hậu quả khôn lường, gây thiệt hại to lớn cho nhân dân, đất nước.

“Gốc của học tập là học làm người”.

(Ngạn ngữ Trung Quốc)

Để khắc phục thái độ thiếu trung thực trong thi cử, chúng ta phải làm gì? Chúng ta có suy nghĩ gì về đức tính trung thực trong khi thi và trong cuộc sống? Trong khi thi, trung thực là phải làm bài bằng thực lực và chấp nhận đỗ đạt bằng thực chất của mình. Còn gian lận là làm mọi cách để đỗ bằng được, không cần thực chất. Người trung thực phải là người biết rõ: Trung thực trong khi thi dù bị rớt vẫn vinh dự hơn đỗ đạt nhờ gian lận. Cho nên trong thư gửi thầy hiệu trưởng của con trai mình, Tổng thống Mỹ A. Lin-côn (1809 – 1865) viết: –

“Xin thầy hãy dạy cho cháu biết chấp nhận thi rớt còn vinh dự hơn gian lận khi thi”.

“Nói không với thái độ thiếu trung thực trong thi cử” đang là một vấn đề cần thiết phải làm ngay đối với ngành giáo dục. Bên cạnh việc tuyên truyền giáo dục ý thức trung thực là những biện pháp kỉ luật nghiêm minh, đủ sức răn đe những thí sinh có ý định gian lận trong thi cử. Trước hết, Bộ Giáo dục và Đào tạo nên có sự đổi mới trong cách ra đề thi, đòi hỏi người thi phải có tư duy và phương pháp làm bài chứ không tạo cơ hội cho họ sao chép. Đổi mới cách ra đề thi là một cách hạn chế tiêu cực trong thi cử khá hiệu quả. Mặt khác, công tác coi thi cần được thực hiện nghiêm túc, có trách nhiệm. Nếu giám thị coi thi không nghiêm túc thì không thể đòi hỏi sự nghiêm túc ở thí sinh. Đối với các thí sinh có thái độ không trung thực trong thi cử cũng cần xử phạt nghiêm khắc tùy theo mức độ như trừ điểm hay huỷ bài thi, thậm chí cấm dự thi vĩnh viễn. Những điều sai trái trong thi cử phải bị xử lí trước pháp luật. Có như vậy mới lập lại được trật tự kỉ cương nơi trường thi và mới xoá bỏ được bất công: kẻ lười biếng, dốt nát, dối trá thì đỗ, còn người chăm chỉ, học khá, trung thực thì lại trượt. Hi vọng trong một thời gian không xa, các kì thi sẽ trở nên nghiêm túc và trường thi đúng là nơi đánh giá chính xác về mặt chất lượng học tập của học sinh và giảng dạy của giáo viên. Các kì thi sẽ là nơi đọ sức, so tài để phát hiện ra những hiền tài phục vụ cho sự nghiệp dựng xây đất nước giàu mạnh. Thật đáng buồn trước thái độ thiếu trung thực trong thi cử! Vì đằng sau chuyện gian lận thi cử là ngần ấy thí sinh bị kỉ luật, đình chỉ thi. Hiện tượng này báo hiệu sự xuống cấp đạo đức xã hội trong đó có đạo dức của học sinh, sinh viên. Mục đích thi cử rõ ràng là để lựa chọn những người đủ tâm, đủ tài cho đất nước. Cho nên ngay từ bây giờ mọi người hãy hưởng ứng tích cực cuộc vận động của ngành giáo dục: “Nói không với thái độ thiếu trung thực trong thi cử”. Và bản thân học sinh phải nhận thức sâu sắc về ý nghĩa của việc học để chú ý trau dồi, rèn luyện cả đức lẫn tài, vì:

“Có tài mà không có đức là người vô dụng. Có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó”.


4. Hãy viết bài tham gia cuộc vận động tìm giải pháp đảm bảo an toàn giao thông

Dàn bài:

Mở bài: Giới thiệu, dẫn dắt vào vấn đề an toàn giao thông.

Thân bài:

– Giải thích: an toàn giao thông chỉ việc đảm bảo bình yên và an toàn cho người và phương tiện trong quá trình tham gia trên mọi loại hình giao thông.

– Thực trạng: việc tham gia giao thông hiện nay diễn ra phức tạp, thiếu an toàn và gây nhiều thiệt hại về người và của.

– Nguyên nhân:

+ Ý thức tham gia giao thông yếu kém (không nắm luật, tâm lí chen lấn, vội vã…).

+ Quy hoạch giao thông chưa khoa học, chất lượng các công trình giao thông chưa đảm bảo.

+ Luật giao thông chưa được thực thi một cách nghiêm minh.

– Tác hại:

+ Thiệt hại nghiêm trọng về sức khỏe và tính mạng con người.

+ Gây thiệt hại về kinh tế (chi phí về phương tiện, chi phí khám chữa bệnh,…).

+ Hình thành văn hóa giao thông xấu xí, phức tạp.

– Giải pháp:

+ Chấp hành luật giao thông.

+ Tự nâng cao ý thức tham gia giao thông, quý trọng tính mạng của bản thân và những người xung quanh.

+ Chính phủ tích cực cải thiện chất lượng các công trình giao thông, đưa ra quy hoạch giao thông hiệu quả cho nhân dân.

+ Tuyên truyền về vấn nạn giao thông của quốc gia.

Kết bài: Kêu gọi, vận động, tuyên truyền về an toàn giao thông.

Bài tham khảo 1:

Nếu như số người chết về HIV/AIDS đã giảm đáng kể trong chín năm vừa qua thì tỉ lệ tử vong vì tai nạn giao thông lại có xu hướng tăng. Vấn đề an toàn giao thông trở thành đề tài nóng được đông đảo mọi người quan tâm. Phương tiện hiện đại giao thông ra đời càng nhiều bên cạnh lợi ích mà nó đem lại cho người dân thì đó là sự nguy hiểm, đe dọa đến tính mạng nếu người tham gia giao thông không có ý thức. Vậy làm sao để có được an toàn giao thông cho mọi người?

An toàn giao thông là gì? Đó là các hành vi văn hóa bao gồm việc chấp hành luật và có ý thức khi tham gia giao thông, an toàn giao thông là đảm bảo an toàn cho người điều khiển phương tiện giao thông và mọi người xung quanh.

Vấn đề tai nạn giao thông xảy ra trên khắp các phương tiện, các loại đường. Được coi là an toàn nhất, hiệu quả nhất là đường hàng không nhưng vẫn xảy ra những vụ tai nạn máy bay đáng tiếc kinh hoàng nhất năm 2016 khiến hàng trăm con người thiệt mạng. Xảy ra nhiều nhất, liên tục nhất là tai nạn đường bộ phương tiện tham gia chủ yếu là xe máy, xe ô tô. So với năm 2017 trong thời điểm cùng kì (16/12/2017-15/3/2018) được Phó Chủ tịch chuyên trách Ủy ban an toàn giao thông quốc gia cho hay toàn quốc xảy ra 4674 vụ tai nạn, số người chết tăng 35 người (1,66%) cho thấy mức độ nguy hiểm ngày càng rõ rệt hơn. Ra đường tính mạng có thể bị đe dọa bất cứ lúc nào, tôi sinh ra và lớn lên ở một tỉnh Trung du miền núi phía Bắc, chân ướt chân ráo lên Hà Nội học mỗi khi sang đường nơm nớp lo sợ liệu người ta có đâm vào mình không? Rồi đang đi trên vỉa hè bình yên thì bỗng dưng một loạt xe máy trèo lên làn đường dành cho người đi bộ vì bên dưới tắc đường, rồi vô tình chứng kiến những vụ tai nạn thảm khốc tử vong luôn tại chỗ. Tôi băn khoăn không hiểu vì lí do gì khi người ta có thể coi nhẹ sinh mạng của mình đến thế. Đen đủi thì ít mà chủ yếu là do ý thức chưa cao của người tham gia giao thông.

Trước những vụ việc như vậy hậu quả tai nạn giao thông để lại vô cùng nghiêm trọng. Nhẹ thì bị hỏng xe, chầy xước chân tay. Nặng thì chấn thương, tê liệt hay không ít người đã bỏ mạng ngoài đường, vô tình để mình lọt vào mắt của tử thân giao thông. Nếu ta thận trọng hơn một chút, đi chậm lại một chút, có ý thức một chút thì có lẽ không xảy ra những điều đáng tiếc. Tai nạn giao thông thiệt hại về tài sản và tính mạng, để lại nỗi đau, nỗi ám ảnh cho người thân, gia đình mất đi một thành viên, bạn bè mất đi một người đồng trang lứa. Giao thông Việt Nam trong mắt du khách nước ngoài “Vừa đi vừa run” từ đó ảnh hưởng đến sự phát triển của ngành du lịch.

Vậy nguyên nhân nào dẫn đến tai nạn giao thông không mong muốn? Bên cạnh những người có ý thức cao, coi trọng an toàn giao thông thì vẫn có không ít người có ý thức kém không chấp hành luật, vượt đèn đỏ, không đội mũ bảo hiểm, phóng nhanh vượt ẩu, chủ quan tay lái và sử dụng chất có nồng độ cồn khi lái xe, một bộ phận giới trẻ ngày nay hay lạng lách, đánh võng, đua xe gây ra hậu quả nghiêm trọng khi tham gia giao thông. Nguyên nhân thứ hai có thể là do chất lượng cầu đường không đảm bảo an toàn theo quy định, những tuyến đường được sửa đã có thể đi lại thuận lợi nhưng vẫn có những nơi đường xá đi lại rất khó khăn đặc biệt là ở các tỉnh miền núi, vùng sâu vùng xa thực sự cần được quan tâm và đầu tư tu sửa hoặc làm mới lại để đảm bảo an toàn cho bà con khi tham gia giao thông. Nguyên nhân thứ ba do ngành giao thông chưa có hướng giải quyết tối ưu nhất để giảm thiểu tai nạn, mặt khác vẫn có những hiện tượng tiêu cực trong khâu quản lí. Tuy nhiên nguyên nhân chủ quan vẫn là quan trọng hơn tất cả là do ý thức của người tham gia giao thông.

Trước tình trạng khẩn cấp đáng báo động đỏ của tai nạn giao thông đó ta cần đề ra và thực thi những biện pháp khắc phục cụ thể. Nâng cao ý thức người tham gia giao thông bằng cách tuyên truyền, giáo dục và nhắc nhở ý thức tự giác chấp hành đúng luật, coi trọng tính mạng và tài sản của mình và người khác. Cần phải có các biện pháp nghiêm khắc xử lí các hành vi vi phạm luật giao thông và gây tai nạn cho người khác. Nâng cấp hệ thống đường xá, và tăng cường tuần tra, kiểm soát giao thông ở các tuyến đường nguy hiểm. Cần mạnh tay xử phạt những cán bộ giao thông có hành vi tiếp tay cho đối tượng vi phạm luật giao thông. Trong hệ thống các trường học cần giáo dục ý thức khi tham gia giao thông cho các em học sinh, thường xuyên tổ chức các buổi ngoại khóa, vẽ tranh cổ động ngày an toàn giao thông…

Mỗi chúng ta để thực hiện an toàn giao thông hãy có ý thức khi tham gia giao thông để bảo vệ an toàn tính mạng cho mình và người đồng hành. An toàn giao thông là trách nhiệm của mọi người, là hạnh phúc của mọi gia đình. Hãy nhớ khẩu hiệu “Phía trước tay lái là cuộc sống”, hãy vì sự bình an khi đi ra đường mà có ý thức tham gia giao thông an toàn.

Bài tham khảo 2:

Cuộc sống hiện đại ngày càng phát triển, các phương tiện giao thông ngày càng được cải tiến để phục vụ cho nhu cầu đi lại của con người thêm phần tiện lợi, an toàn. Thế nhưng có một thực trạng đáng buồn tình trạng an toàn giao thông hiện nay lại trở thành vấn đề đáng báo động.

An toàn giao thông tức là sự chấp hành nghiêm chỉnh những quy định của luật giao thông khi lưu thông trên đường. An toàn giao thông đảm bảo cho tính mạng của bản thân và những người xung quanh.

Nhưng hiện nay tình trạng an toàn khi tham gia giao thông càng ngày càng đáng báo động. Theo thống kê của Ủy ban an toàn giao thông cuộc gia, hết tháng 9 cả nước đã xảy ra 10518 vụ tai nạn, làm chết hơn chín người và hơn mười nghìn người bị thương. Tai nạn giao thông trên đường bộ chiếm tỉ lệ lớn nhất. Trong quá trình tham gia giao thông ý thức của mọi người còn rất kém, có tới 50% người tham gia giao thông không dùng đèn tín hiệu khi chuyển hướng, 72% không đội mũ bảo hiểm, tình trạng vượt đèn đỏ diễn ra thường xuyên gây nên những tai nạn thương tâm, đáng tiếc. Không chỉ vậy, tình trạng tham gia giao thông khi đã sử dụng chất kích thích như rượu, bia vẫn thường xuyên diễn ra.

Vậy nguyên nhân nào dẫn đến tình trạng báo động trên. Trước hết phải kể đến ý thức kém của những người tham gia giao thông. Họ đội mũ để chống đối, để không mất tiền, không bị công an phạt, chứ không phải để bảo vệ cho sự an toàn của bản thân. Những quãng đường không có công an, thường xuyên xảy ra tình trạng vượt đèn đỏ, do vội vàng, do lười phải đứng lại chờ đèn chuyển xanh. Nhưng họ đâu có biết, nhanh một phút nhưng có thể chậm cả cuộc đời. Đã biết bao vụ tai nạn xảy do đi trước một vài giây khi đèn chuẩn bị chuyển sang xanh. Đặc biệt với lớp thanh niên, trẻ tuổi thích thể hiện mình, trên đường phố thường phóng nhanh, vượt ẩu, lạng lách đánh võng không chỉ gây nguy hiểm cho bản thân mà còn gây nguy hiểm cho những người cùng tham gia giao thông. Ngoài ra cũng cần phải kể đến hạ tầng nước ta còn yếu, chưa đáp ứng được nhu cầu đi lại của nhân dân. Bởi vậy mới dẫn đến hiện tượng trong giờ tan tầm, mọi người tranh nhau đi lên vỉa hè để đi cho nhanh, hiện tượng này xuất hiện chủ yếu ở các thành phố. Nhiều con đường xấu, vòng vo gây ra những khó khăn khi gặp tình huống bất ngờ cần xử lí. Trên đây là một trong những nguyên nhân dẫn đến tình trạng mất an toàn khi tham gia giao thông ở nước ta hiện nay.

Thực trạng thiếu an toàn khi tham gia giao thông gây nên những hậu quả hết sức đáng tiếc. Trước hết là đối với người bị tai nạn, nặng thì mất đi tính mạng – tài sản quý giá nhất đối với mỗi con người, nhẹ hơn có thể bị tai biến, mất khả năng lao động,… Đối với gia đình, bị tai nạn giao thông sẽ dẫn đến những chi phí lớn cho việc chữa trị, mất đi nhân lực lao động, đẩy gia đình đến chỗ khó khăn, túng quẫn. Đối với xã hội, tai nạn giao thông gây thiệt hại lớn về kinh tế. Mất đi người lao động, khiến năng suất lao động giảm sút. Nhưng vụ tai nạn giao thông lớn làm tê liệt hệ thống giao thông, làm hư hại đường, ảnh hưởng nghiêm trọng đến nến kinh tế của đất nước.

Để thực trạng mất an toàn khi tham gia giao thông không còn tiếp diễn và lan rộng, thì ngay lúc này chúng ta cũng như các cấp, các ngành có liên quan cần lập tức hành động. Đối với bản thân, cần ý thức được tầm quan trọng của việc chấp hành luật giao thông. Chấp hành luật không chỉ bảo vệ bạn mà còn bảo vệ chính những người xung quanh. Ra đường luôn trang bị đầy đủ kiến thức, vững tay lái để đi an toàn. Không tham gia giao thông khi tinh thần không tỉnh táo, say sỉn. Bên cạnh đó cũng cần sự phối hợp chặt chẽ của các cấp các ngành. Cần có những biện pháp nghiêm minh hơn nữa xử lí những trường hợp vi phạm luật an toàn giao thông. Nhanh chóng hoàn thiện cơ sở hạ tầng đường bộ để việc tham gia giao thông thuận lợi, không phải chen lấn, xô đẩy trong những giờ tan tầm. Khi có sự phối kết hợp đầy đủ của tất cả mọi người, chắc chắn tình trạng mất an toàn khi tham gia giao thông sẽ giảm.

Là một học sinh, cần nghiêm túc chấp hành mọi quy định về an toàn giao thông. Vận động mọi người chấp hành luật để đảm bảo tính mạng cho bản thân và những người xung quanh. “An toàn giao thông/ Hạnh phúc của mọi nhà”.


5. Theo anh (chị), làm thế nào để môi trường sống của chúng ta ngày càng xanh, sạch, đẹp?

Dàn bài:

Mở bài: Giới thiệu, dẫn dắt vào vấn đề môi trường sống của con người.

Thân bài:

– Giải thích: môi trường sống là toàn bộ các yếu tố thiên tạo và nhân tạo xung quanh con người, bao gồm môi trường tự nhiên và môi trường xã hội.

– Thực trạng môi trường sống hiện nay: ô nhiễm, tổn hại và bất ổn nghiêm trọng.

– Tác hại to lớn của việc môi trường sống ô nhiễm hiện nay:

+ Ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe con người; nhiều loại bệnh dịch mới ra đời; nhiều loài động và thực vật bị đẩy đến bờ vực tuyệt chủng.

+ Môi trường sống trở nên xấu xí, mất an toàn, chứa nhiều rủi ro.

+ Dẫn đến những tranh chấp nghiêm trọng giữa các quốc gia, các địa phương khi không xử lí được vấn đề tài nguyên và môi trường.

+ Gây hệ lụy lâu dài, dự báo khủng khiếp cho thế hệ sau.

– Nguyên nhân gây ra thực trạng môi trường sống nguy hại hiện nay:

+ Lòng tham vô đáy của con người, chạy theo lợi nhuận mà chà đạp lên môi trường.

+ Lối sống thiếu ý thức, được chăng hay chớ, biết hôm nay không biết mai.

+ Khai thác tài nguyên quá mức, không gắn với phát triển bền vững.

+ Dân số phát triển quá nhanh trở thành gánh nặng cho môi trường.

– Giải pháp để môi trường sống trở nên xanh, sạch, đẹp:

+ Với xã hội: khai thác tài nguyên hợp lí gắn với phát triển bền vững; nghiêm minh trong luật bảo vệ môi trường; đẩy mạnh tuyên truyền trên mọi lĩnh vực đời sống xã hội.

+ Với nhà trường: coi trọng vấn đề giáo dục về bảo vệ và xây dựng môi trường sống.

+ Với mỗi cá nhân: sống văn minh, vứt rác đúng nơi quy định; hạn chế dùng túi nilon; nhắc nhở người có hành vi xâm phạm môi trường…

Kết bài: Khẳng định sự cấp bách của việc hành động vì môi trường sống xanh, sạch, đẹp.

Bài tham khảo:

Hiện nay, vấn đề môi trường sống đang thu hút sự quan tâm của toàn nhân loại. Trái đất là ngôi nhà chung của chúng ta đang bị ô nhiễm trầm trọng vì những hoạt động khai thác, sản xuất với quy mô lớn của thời kì hiện đại hóa, công nghiệp hóa, thời kì của xã hội tiêu thụ và dân số tăng nhanh vượt khỏi tầm kiểm soát, ô nhiễm môi trường và những tác hại của nó đối với cuộc sống con người ngày càng nặng nề hơn. Do đó việc bảo vệ môi trường xanh – sạch – đẹp là nhiệm vụ của tất cả mọi người trên thế giới.

Ai cũng biết rằng môi trường có một ý nghĩa to lớn và vô cùng quan trọng đối với con người. Con người không thể tồn tại khi tách rời môi trường. Tất cả những gì con người có được đều lấy từ môi trường: không khí để thở, thức ăn, nước uống, đất đai canh tác, đất đai để xây dựng nhà ở, nhà máy, công xưởng, bệnh viện, trường học… và nguyên vật liệu để sản xuất ra các phương tiện làm việc, học tập. Từ những điều tưởng như bình thường, nhỏ nhặt nhất cho đến những của cải quý giá nhất, tất cả đều do thiên nhiên ban tặng cho chúng ta. Ngay cả những sản phẩm mà chúng ta gọi là “nhân tạo”, thực chất cũng có nguồn gốc từ thiên nhiên. Môi trường là điều kiện sinh tồn và phát triển của xã hội loài người. Con người là một phần trong quần thể sinh vật của thế giới tự nhiên.

Môi trường quen thuộc và gần gũi với chúng ta như những người bạn thân thiết trong cuộc đời. Thế nhưng vì lợi ích trước mắt, con người đã đối xử tàn tệ với môi trường, thậm chí cố tình hủy hoại môi trường mà không biết rằng làm như vậy là tự hủy hoại cuộc sống của chính mình.

Tình trạng ô nhiễm môi trường đang xảy ra trên đất nước Việt Nam và ở khắp nơi trên thế giới. Môi trường ngày càng xấu đi: đất đai bị ô nhiễm trở thành đất chết; nước ở các dòng sông bị nhiễm độc trở thành nguồn phát sinh bệnh tật; núi rừng bị tàn phá trơ trụi, hiện tượng bão lũ xảy ra bất thường, không khí đầy chất độc và nhiệt độ Trái đất đang nóng dần lên.

Có rất nhiều nguyên nhân gây ra ô nhiễm môi trường. Trước tiên, do trình độ hiểu biết của con người còn thấp.Vì ích kỉ tư lợi dẫn đến không có ý thức bảo vệ môi trường, thậm chí cố tình hủy hoại môi trường. Tiếp đến là sự khai thác thiên nhiên quá mức, lối sống tiêu thụ thiếu trách nhiệm với môi trường và cộng đồng, xu thế công nghiệp hóa, hiện đại hóa thiếu đồng bộ. Chẳng hạn như việc xây dựng nhà máy mà không xây dựng khu xử lí chất thải, khí thải; thiếu quan tâm đến sự cân bằng, thân thiện với môi trường để đảm bảo sự phát triển lâu dài, bền vững…

Các hành động gây ô nhiễm môi trường là muôn hình muôn vẻ và nhiều mức độ, từ nhẹ đến nặng, thậm chí nghiêm trọng, ở nước ta, nạn chặt phá rừng vô tội vạ do thói quen đốt rừng làm nương, mở rộng đất canh tác có từ lâu đời của đồng bào miền núi. Quyền lợi của cá nhân hoặc lợi nhuận của những doanh nghiệp khai thác lâm sản là rất lớn dẫn đến hiện tượng phá rừng, lở núi, lũ quét, lũ lụt… gây hậu quả thảm khốc.

Ở nông thôn, hiện nay nông dân sử dụng hóa chất rất tùy tiện. Hóa chất độc hại ngấm vào lòng đất làm ô nhiễm nguồn nước. Ngư dân nhiều nơi đánh bắt thủy hải sản bằng thuốc nổ, bằng lưới vét làm cạn kiệt nguồn lợi lâu dài. Ở các thành phố lớn, ô tô, xe máy xả khói bụi, gây tiếng ồn ảnh hưởng xấu tới sức khỏe người dân.

Các phương tiện truyền thông hằng ngày cho thấy nhiều hình ảnh thương tâm và đáng sợ. Đó là khung cảnh hoang tàn của những khu vực bị bão lũ tàn phá ở các tỉnh phía Bắc năm 2007; những cánh rừng nguyên sinh giờ đây trở nên trơ trụi ở Nghệ An, Binh Thuận, Đắc Lắc… Những vùng đất xưa kia trù phú xanh tươi giờ đã bị con người biến thành vùng đất chết ở Tây Nguyên. Những dòng sông đem lại sự sống từ hàng ngàn năm nay, là đề tài của thơ ca nhạc họa giờ đây đã bị biến thành những dòng sông “chết” vì bị nhiễm độc bởi chất thải công nghiệp, ví dụ như sông Thị Vải, sông Cầu, sông Hồng… Có thể nói tất cả các con sông trên toàn quốc đều bị ô nhiễm nhưng nặng nhất là ở Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh. Vì lợi ích riêng, khi xây dựng các nhà máy, xí nghiệp, người ta đã không xây dựng khu xử lí nước thải và khí độc mà cứ vô tư xả lên trời hoặc xả trực tiếp vào các dòng sông, biến sông ngòi, kênh rạch thành những cống chứa nước thải tự nhiên hết năm này qua năm khác.

Tác hại của việc gây ô nhiễm môi trường là rất lớn. Khí hậu trái đất đang nóng dần lên một cách bất thường bởi hiệu ứng nhà kính. Thiên nhiên ngày càng khắc nghiệt, dữ dội là nguyên nhân dẫn tới những thiên tai như giông bão, sóng thần, lở núi, lũ quét, lũ bùn, hạn hán… dồn dập xảy ra trên khắp thế giới, gây nên những thiệt hại ghê gớm về của cải và tính mạng, ô nhiễm không khí, tầng ôzôn bảo vệ trái đất bị thủng, ảnh hưởng xấu tới sức khỏe của con người và chất lượng cuộc sống. Nguồn năng lượng, nguồn thực phẩm càng ngày càng trở nên khan hiếm. Vì thiếu lương thực nên nạn đói đã xảy ra ỏ một số nước, nhất là ở châu Phi. Tất cả những điều đó đe dọa an ninh về lương thực, thực phẩm và cả trạng thái hòa bình, ổn định của đời sống chính trị, xã hội trên toàn thế giới.

Quả là tình trạng ô nhiễm môi trường đã đến mức báo động đỏ : SOS ! Chúng ta phải làm gì đây để cứu lấy môi trường, cứu lấy màu xanh của đất nước Việt Nam, cứu lấy Trái đất – ngôi nhà chung của chúng ta ?

Vậy xã hội cần có những giải pháp gì để bảo vệ môi trường và trách nhiệm của mỗi cá nhân đối với vấn đề này như thế nào?

Các quốc gia trên thế giới hiện nay đều nhận thức rất rõ về tình trạng ô nhiễm môi trường và đã đưa ra những giải pháp có tính chất vĩ mô. Nhà nước ta đã đưa vào Bộ luật hình sự năm 1999 điều khoản về vấn đề này: “Những kẻ có hành vi sai phạm mang tính chất hệ thống và đặc biệt nghiêm trọng đủ dấu hiệu cấu thành tội gây ô nhiễm nguồn nước, ô nhiễm môi trường sẽ bị xử lí theo pháp luật”, ở Trung ương và địa phương đã thành lập lực lượng cảnh sát môi trường và họ đã vào cuộc để giám sát, thanh tra việc xử lí khí thải, nước thải, rác thải của các xí nghiệp, nhà máy… Tuy nhiên, do trình độ quản lí của những người có trách nhiệm bị hạn chế, hoặc do họ bị các doanh nghiệp “qua mặt” nên hành động xả khí thải, nước thải, chất thải vào bầu trời và nguồn nước vẫn tiếp diễn. Bên cạnh đó là ý thức bảo vệ môi trường của từng cá nhân, từng gia đình chưa tốt!

Rất nhiều giải pháp cả vĩ mô lẫn vi mô được đưa ra song vấn để hàng đầu vẫn là giáo dục, tuyên truyền, nâng cao nhận thức về tầm quan trọng của môi trường sống và ý thức trách nhiệm của mỗi công dân. Trước hết, chúng ta phải giữ gìn môi trường sống cho sạch sẽ, không vứt rác ra đường, ra những nơi công cộng. Điều này nhỏ nhưng không dễ, phải luyện thành ý thức tự giác thường xuyên. Các khu chế xuất, các nhà máy, xí nghiệp phải được di dời ra xa khu dân cư. Nhà nước cần tăng cường đội ngũ kiểm tra, giám sát thường xuyên ở những nơi công cộng, những khu công nghiệp để nhắc nhở, ngăn chặn kịp thời các hành vi, hiện tượng phá hoại môi trường. Việc xả khói thải, nước thải, chất thải phải được kiểm tra thường xuyên, liên tục theo quy định. Nếu nhà máy, xí nghiệp nào có tình vi phạm thì Nhà nước phải xử phạt thật nặng, thậm chí rút giấy phép hoạt động hoặc truy tố trước pháp luật. Bên cạnh việc nghiêm cấm chặt phá rừng thì phong trào trồng cây gây rừng phải được duy trì thường xuyên, liên tục để phủ xanh đất trống đồi trọc, gìn giữ lá phổi xanh cho trái đất, tạo sự cân bằng sinh thái cho môi trường.

Đã đến lúc chấm dứt những hành động tàn phá môi trường và bắt tay để làm cho trái đất của chúng ta thực sự là ngôi nhà chung bình yên, tươi đẹp. Mỗi người đều có thể làm cho ngôi nhà chung đẹp hơn, an toàn hơn bằng những hành động cụ thể. Mỗi hành vi trong cách ứng xử với môi trường của chúng ta đều tác động đến sự bình yên của ngôi nhà chung là trái đất.

Bảo vệ môi trường sống không phải là nhiệm vụ của riêng ai. Học sinh các cấp phải được giáo dục về ý thức bảo vệ môi trường thông qua các hình thức như tham quan, cắm trại, picnic, tham dự các kì thi tìm hiểu thiên nhiên, tham gia đội tình nguyện bảo vệ môi trường… để có những hiểu biết cơ bản và từ đó tự giác góp phần tạo ra môi trường sống xanh – sạch – đẹp. Môi trường sống bi ô nhiễm nghiêm trọng đã và đang đưa ra những lời cành báo dữ dội đối với loài người. Hãy bảo vệ môi trường như bảo vệ cuộc sống của chính mình ! Mỗi chúng ta hãy chung tay góp sức làm cho Trái đất thực sự trở thành ngôi nhà chung bình yên, tươi đẹp của toàn nhân loại!


Bài trước:

Bài tiếp theo:


Xem thêm:

Trên đây là phần Hướng dẫn Viết bài làm văn số 6 Ngữ văn 11 đầy đủ và ngắn gọn nhất. Chúc các em làm bài Ngữ văn thật tốt!


“Bài tập nào khó đã có giaibaisgk.com