Soạn bài Luyện tập viết đoạn văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm sgk Ngữ văn 8 tập 1

Hướng dẫn Soạn Bài 7 sách giáo khoa Ngữ văn 8 tập một. Nội dung bài Soạn bài Luyện tập viết đoạn văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm sgk Ngữ văn 8 tập 1 bao gồm đầy đủ bài soạn, tóm tắt, cảm thụ, phân tích, thuyết minh,… đầy đủ các bài văn mẫu lớp 8 hay nhất, giúp các em học tốt môn Ngữ văn 8.


I – TỪ SỰ VIỆC VÀ NHÂN VẬT ĐẾN ĐOẠN VĂN TỰ SỰ CÓ YẾU TỐ MIÊU TẢ VÀ BIỂU CẢM

Câu hỏi trang 83 sgk Ngữ văn 8 tập 1

Cho các sự việc và nhân vật sau:

a) Chẳng may em đánh vỡ một lọ hoa đẹp.

b) Em giúp một bà cụ qua đường vào lúc đông người và nhiều xe cộ đi lại.

c) Em nhận được một món quà bất ngờ nhân ngày sinh nhật hay ngày lễ, tết.

Hãy xây dựng một đoạn văn tự sự có sử dụng các yếu tố miêu tả và biểu cảm.

Trả lời:

Xây dựng một đoạn văn tự sự có sử dụng các yếu tố miêu tả và biểu cảm. Có thể theo các bước sau đây.

– Bước 1: Lựa chọn sự việc chính: Em giúp một bà cụ qua đường lúc đông người và nhiều xe cộ.

– Bước 2: Lựa chọn ngôi kể. (Người kế ở ngôi thứ nhất, xưng em).

– Bước 3: Xác định thứ tự kể.

+ Hoàn cảnh gặp bà cụ.

+ Hình dáng, khuôn mặt, hành động của cụ lúc ấy ra sao.

+ Em giúp đỡ cụ thế nào? Trò chuyện gì với cụ.

– Bước 4: Xác định các yếu tố miêu tả và biểu cảm dùng trong đoạn văn tự sự sẽ viết: Đó là bà cụ như thế nào? Bà lúng túng, sợ sệt khi qua đường ra sao? (miêu tả). Tình cảm và thái độ của em khi thấy bà cụ như thế? (biểu cảm).

– Bước 5: Viết thành đoạn văn kể chuyện, kết hợp các yếu tố miêu tả và biểu cảm sao cho hợp lí.

Bài tham khảo:

a) Chẳng may em đánh vỡ một lọ hoa đẹp.

Một ngày đẹp trời, em chăm chỉ quét dọn, lau nhà, bỗng đâu một âm thanh gây hoang mang phát ra ngay bên cạnh: “Choang!”. Ôi không! Không thể cứu vớt nổi, chiếc bình hoa cổ lọ đẹp đẽ đã ra đi. Đó là chiếc bình hoa yêu thích của bà nội em. Bà rất hiền từ, bà sẽ không trách mắng nặng lời với cháu. Nhưng cảm giác tội lỗi cứ hằn sâu vào suy nghĩ khiến em không thể yên lòng được.

Hoặc:

Hôm nay ngày 30 Tết, em giúp mẹ dọn dẹp nhà cửa, trang trí phòng khách chuẩn bị đón Tết. Không may đang mải lau bàn em huỵch tay vào bình hoa mẹ vừa mới cắm. Chiếc bình hoa rơi xuống đất vỡ tan tành. Đó là chiếc bình hoa màu xanh ngọc, cắm những bông hoa hồng xanh mà mẹ em thích nhất. Em vô cùng lo lắng và sợ hãi, một cảm giác lo lắng bất an rộn lên trong lòng. Dưới sàn bây giờ là những mảnh vụn, nước tràn lênh láng, những bông hoa chồng lên nhau. Em nhanh chóng dọn dẹp thật nhanh rồi tìm cách xin lỗi mẹ. Trái với những lo lắng của em, khi biết chuyện mẹ chỉ dặn em lần sau cẩn thận hơn, và dọn dẹp những mảnh vụn thật kĩ để không bị dẫm lên. Em thầm cảm ơn sự tha thứ của mẹ, và tự hứa từ nay bản thân sẽ chú ý hơn, không hậu đậu làm vỡ đồ đạc nữa.

b) Em giúp một bà cụ qua đường vào lúc đông người và nhiều xe cộ đi lại.

Chiều sụp bóng râm trên lề phố, giữa đường vẫn nắng và rất đông xe cộ. Bên lề đường đối diện, em thấy một bà cụ tóc bạc, người gầy, lưng cong, tay chống gậy cứ nhìn hết bên này đến bên kia đường. Bà đứng gần đường cho người đi bộ, nhưng nhìn dòng xe tấp nập, bà không dám đi sang. Thấy vậy, em nhanh nhẹn đi qua đường, đến bên và nắm lấy khuỷu tay bà: “Để cháu giúp bà nhé!”. Bà cười thật hiền hậu: “Cám ơn cháu bé nhé! Cháu tốt bụng quá!”. Thế là hai bà cháu đi qua đường khi đèn xanh sáng. Em vui lắm, vui vì giúp đỡ được người khác. Về nhà em còn khoe với mẹ về chiến công của mình.

Hoặc:

Khoảng 5h chiều tan học, mọi con đường, ngóc ngách đều tắc cứng, các phương tiện hối hả, len lỏi trở về nhà. Em cùng đám bạn đi bộ trên vỉa hè, bỗng nhìn thấy một bà cụ già đang ngó nghiêng nhìn sang đường. Bà cụ tầm 80 tuổi, có vẻ như bà đang muốn sang đường nhưng đường đông quá bà cứ ngập ngừng bước vài bước rồi lại dừng. Trông mới tội nghiệp làm sao. Em bèn bước đến bên và hỏi bà: Bà ơi, bà muốn qua đường phải không ạ, cháu cùng đi với bà nhé. Bà cười mừng rỡ: May quá cháu ơi, cháu giúp bà qua đường với, bà đứng đây mười phút rồi vẫn chưa qua nổi, đường đông quá. Khi đưa bà qua đường xong bà cứ cảm ơn em, em mỉm cười chào bà rồi lại tiếp tục trở về nhà của mình. Trên đường đi cứ cảm thấy vui vui vì mình đã làm được một việc tốt.

c) Em nhận được một món quà bất ngờ nhân ngày sinh nhật hay ngày lễ, tết.

Hôm nay em sẽ bước sang một tuổi mới với bao mơ ước và hi vọng. Buổi tối thật tuyệt vời. Các bạn đến chúc mừng sinh nhật, cùng ăn bánh gato, hát mừng sinh nhật em, và còn tặng rất nhiều quà mà em thích nữa. Nhưng sinh nhật năm nay đặc biệt vì món quà đặc biệt của một người đặc biệt. Đó là bố em. Đã 3 năm qua em không được gặp bố. Bố đi làm việc xa, sang tận Nhật Bản, vì thế cơ hội được gặp bố thật khó biết bao. Trong ánh đèn mập mờ của buổi tối, hình dáng bố dần hiện ra một rõ nét hơn, dáng người to lớn ấy. Mừng đến phát khóc, em chạy đến ôm chầm lấy bố. Bố bế thốc em lên “Con gái bé nhỏ của bố”. Thật sự là một món quà bất ngờ. Bố chính là món quà em mong chờ suốt bao năm qua.

Hoặc:

Trong các món quà đã được nhận thì có lẽ chiếc xe đạp mini màu trắng mới được tặng trong dịp sinh nhật lần thứ 14 làm em thích nhất. Nhà em cách trường gần 2km, hàng ngày em vẫn phải đi bộ đi học. Gia đình lại khó khăn, ước mơ của em là có được một chiếc xe đạp để đi học nhanh hơn, đi đến nhiều nơi hơn, đi mua đồ hoặc đưa đồ giúp đỡ bố mẹ. Trong ngày sinh nhật đó, khi em đi học về thì thấy nét mặt bố mẹ tươi vui lạ thường, bố mẹ nói em mời các bạn tối sang nhà mình ăn sinh nhật. Bố mẹ đã mua sẵn hoa quả, bánh kẹo và nước ngọt mà em thích. Buổi tối khi mọi người đang vui vẻ hát vang bài hát chúc mừng sinh nhật thì bố mẹ bảo em nhắm mắt lại, rồi mọi người dẫn em ra sân. Khi mở mắt ra em ngạc nhiên và vui mừng khôn xiết, tim đập rộn ràng khi trước mặt là một cái xe đạp rất đẹp, cái xe đạp mà hàng ngày em chỉ ngắm nhìn từ xa. Bố mẹ nói vì em chăm ngoan học giỏi nên đã dành tiền tặng cho em. Em vô cùng cảm động về món quà này, thầm hứa với bố mẹ sẽ giữ gìn cẩn thận.


II – LUYỆN TẬP

1. Câu 1 trang 84 sgk Ngữ văn 8 tập 1

Cho sự việc và nhân vật sau đây: Sau khi bán chó, Lão Hạc sang báo để ông giáo biết.

Hãy đóng vai ông giáo và viết một đoạn văn kể lại giây phút Lão Hạc sang báo tin bán chó với vẻ mặt và tâm trạng đau khổ.

Trả lời:

Lão Hạc là hàng xóm của tôi, lão sống một mình cùng một con chó Vàng, lão yêu quý nó lắm. Hàng ngày lão vẫn sang tỉ tê với tôi chuyện bán con Vàng, tôi biết lão yêu con Vàng như yêu chính đứa con, đứa cháu ruột của mình, chẳng đời nào lão chịu bán đâu. Thế mà sáng nay, lão vừa sang nhà tôi đã vội vàng báo ngay “Cậu Vàng đi đời rồi ông giáo ạ!”. Trong giọng nói tôi thấy có cái gì đó đang nghẹn lại nơi cổ họng. Lão cứ cố tỏ ra vui vẻ nhưng cái mặt cười như sắp mếu của lão khiến tôi thương lão vô cùng. Đang ngồi trò chuyện tự nhiên lão mếu máo khóc như con nít. Lão Hạc cứ tự trách mình và kể lại tỉ mỉ chuyện lão bán con chó. Lão tự tưởng tượng ra con Vàng trách lão tệ bạc, rồi cứ thế lão dằn vặt vì “đánh lừa một con chó”. Tôi dù có an ủi thì lão vẫn cảm thấy chua xót và đau đớn khi bán cậu Vàng mà lão yêu quý.

Hoặc:

Buổi sáng khi đang ngồi đọc sách trước hiên nhà thì tôi thấy lão Hạc sang nhà mình. Trong lòng tôi thầm nghĩ: chắc lại chuyện con chó, ngày nào lão chẳng kể là lão sắp bán thế mà lão đã nỡ bán đâu. Lão Hạc bước nhanh chóng vào đến sân, điệu bộ gấp gáp hơn mọi ngày, tôi dự là có chuyện gì đó. Vừa thấy tôi, lão liền kể ngay: Tôi vừa bán cậu Vàng rồi, họ vừa bắt xong. Tôi cũng giật mình, cuối cùng lão cũng phải bán thật rồi, tôi thương lão. Nhìn khuôn mặt lão như sắp khóc, giọng điệu run rẩy,tôi cảm thấy xót xa, chắc lão tiếc con chó lắm, nó đã ở bên lão, như người thân của lão suốt mấy năm qua. Lão ngồi kể về việc sáng nay người ta bắt chó như thế nào, lão hối hận ra sao, tôi cũng ái ngại thay cho lão. Tôi thương xót một con người chăm chỉ, thương con nhưng phải sống cô đơn, nay lại phải bán đi con vật bầu bạn với mình.


2. Câu 2 trang 84 sgk Ngữ văn 8 tập 1

Tìm trong trong ngắn Lão Hạc của Nam Cao đoạn văn kể lại giây phút trên. Sau đó, so sánh với đoạn văn của mình vừa viết để rút ra nhận xét:

– Đoạn văn của Nam Cao đã kết hợp yếu tố miêu tả và biểu cảm ở chỗ nào?

– Những yếu tố miêu tả và biểu cảm đã giúp Nam Cao thể hiện được điều gì?

– Đoạn văn của em đã kết hợp được các yếu tố miêu tả và biểu cảm chưa?

Trả lời:

Nhận xét: Trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao, đoạn văn kể lại giây phút trên:

“Hôm sau lão Hạc sang nhà tôi chơi. Vừa thấy tôi lão báo ngay:

– Cậu Vàng đi đời rồi ông giáo ạ!

– Cụ bán rồi?

– Bán rồi. Họ vừa bắt xong.

Lão cố làm ra vẻ vui vẻ. Nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậng nước, tôi muốn ôm choàng lấy lão mà òa lên khóc. Bây giờ thì tôi không xót xa năm quyến sách của tôi quá như trước nữa. Tôi chỉ ái ngại cho lão Hạc. Tôi hỏi cho có chuyện:

– Thế nó cho bắt à?

Mặt lão dột nhiên co dúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc…”.

(Nam Cao – Lão Hạc)

– Đoạn văn của Nam Cao đã kết hợp yếu tố miêu tả và biểu cảm khi nói về gương mặt đau đớn của lão Hạc “Mặt lão dột nhiên co dúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc…”.

– Nhờ có sự kết hợp giữa yếu tố miêu tả và biểu cảm mà tác giả:

+ Khắc họa rõ nét một cách đặc sắc hình ảnh lão Hạc và những diễn biến tâm trạng phức tạp của nhân vật.

+ Người đọc cảm nhận rõ ràng nỗi đau, sự dằn vặt tới tột cùng cảm xúc khi phải bán “cậu Vàng”.

+ Có hai lớp biểu cảm: của nhân vật “tôi” và của lão Hạc.


Bài trước:

Bài tiếp theo:


Xem thêm:

Trên đây là phần Hướng dẫn Soạn bài Luyện tập viết đoạn văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm sgk Ngữ văn 8 tập 1 đầy đủ và ngắn gọn nhất. Chúc các bạn làm bài Ngữ văn tốt!


“Bài tập nào khó đã có giaibaisgk.com