Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn (Ấn Bản Đặc Biệt – Phiên Bản Màu)

Sách Ebook Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn (Ấn Bản Đặc Biệt – Phiên Bản Màu) PDF DOC EPUB PRC Tác giả: Phạm Lữ Ân.

 👉 Link Ebook: https://bit.ly/2IwAx1v

1. Nhận xét Ebook

Sách Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn (Ấn Bản Đặc Biệt – Phiên Bản Màu) review: Đứng thứ 51 trong Top 1000 Truyện ngắn – Tản văn – Tạp Văn bán chạy tháng này, với hơn 183 nhận xét, đánh giá từ độc giả, giá ebook: 141.750 ₫.

👉 ĐỌC SÁCH

2. Thông tin Ebook

Sách Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn (Ấn Bản Đặc Biệt – Phiên Bản Màu), Tác giả: Phạm Lữ Ân, Công ty phát hành Phương Nam Ngày xuất bản 02-2018 Kích thước 15.5 x 23.5 cm Loại bìa Bìa mềm Số trang 187 SKU 3491216372994 Nhà xuất bản Nhà Xuất Bản Hội Nhà Văn.

3. Review Ebook

Công ty Sách Phương Nam thực hiện ấn bản đặc biệt cho quyển sách Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn nhân dịp tái bản lần thứ 20. Sách được in khổ lớn, in màu minh họa đẹp mắt. “Nếu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu…” Có đôi khi những bộn bề của cuộc sống cuốn ta đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, ta vội vã làm, vội vã ăn, vội vã ngủ, vội vã yêu và vội vã… để sống! Chắc hẳn đã không ít lần mỗi chúng ta đều thốt lên “giá như…” Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn, đưa người đọc đến nhiều tầng của cung bậc cảm xúc, đến nhiều không gian tưởng chừng ta không thể quay về. Vừa hoài niệm, sâu sắc, vừa giản dị, chân thành, vừa quá khứ, hiện tại. Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn cứ thế cuốn ta đi một cách nhẹ nhàng và đầy sâu lắng… Với tập hợp 40 truyện ngắn, chắc hẳn đâu đó xung quanh những câu chuyện ấy, ta sẽ vô tình bắt gặp chính ta. Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn là một quyển sách dành cho nhiều người. “Người ta gọi tuổi mới lớn là “tuổi biết buồn”. “Biết buồn” tức là chạm ngõ cuộc đời rồi đó. Biết buồn tức là bắt đầu nhận ra sự hiện hữu của những khoảng trống trong tâm hồn. Biết buồn là khi nhận ra rằng có những lúc mình cảm thấy cô độc. Khi đó, hãy dành cho sự cô độc một khoảng riêng, hãy đóng khung sự cô đơn trong giới hạn của nó, như một căn phòng trống trong ngôi nhà tâm hồn. Mỗi lần vào căn phòng ấy, dù tự nguyện hay bị xô đẩy, thì bạn vẫn có thể điềm tĩnh khám phá bản thân trong sự tĩnh lặng. để rồi sau đó, bạn bình thản bước ra, khép cánh cửa lại và trở về với cuộc sống bề bộn thường ngày, vốn lắm nỗi buồn nhưng cũng không bao giờ thiếu niềm ” (Trích “Những khoảng trống không phải để lấp đầy”)